16 tuổi, tôi luôn dẫn đầu lớp vì thành tích học tập xuất sắc. Nhưng tôi không biết cách phân biệt giữa cá tươi và cá ươn.
16 tuổi, tôi luôn là người tìm ra cách giải một bài toán khó. Nhưng tôi không tài nào tìm ra cây chổi được cất ở đâu trong nhà mình!
16 tuổi, tôi là một lớp trưởng năng nổ, nhiệt tình, là người lãnh đạo các hoạt động của lớp.
Nhưng thậm chí tôi không biết cả cách rửa li tách.
16 tuổi, tôi làm được một bài văn đạt điểm 8 với đề bài: "Em đã làm gì để thực hành bài ca dao: 'Công cha như núi Thái Sơn...' ? ".
Nhưng thật sự là tôi chưa bao giờ rót cho ba li nước hay nhổ tóc bạc cho mẹ cả.
16 tuổi, tôi đoạt giải nhất khi thuyết trình về những trẻ em đường phố.
Nhưng hình như tôi chưa bao giờ cho một đứa trẻ lang thang một nắm gạo nào.
16 tuổi, tôi đã...
Nhưng...
Hình như mãi đến 16 tuổi, tôi vẫn chưa làm được điều gì tốt đẹp cho bất kì ai. Hình như mãi đến 16 tuổi, tôi vẫn còn sống quá nhiều vì bản thân mình.
Mong rằng, ngày mai, khi tròn 17 tuổi, tôi sẽ có thêm sức mạnh và lòng yêu thương để có thể làm được nhiều việc hơn, để thấy mình sống có ý nghĩa hơn trong cuộc đời này.